- Dã Liễu- Dãi lụa màu vàng đất được dệt lên từ đôi bàn tay của tạo hóa.
Nếu có dịp đến thăm Đài Loan thì ắt hẳn bạn không thể bỏ qua công viên địa chất Dã Liễu,bao trùm không gian nơi đây là một màu vàng đất đặc trưng của các tảng đá phiến, cát trầm tích và những dạng địa chất kì lạ với hình thù độc đáo . Vẻ đẹp của vùng đất này sẽ khiến bạn sẽ phải thản thốt rằng: “ Mẹ thiên nhiên đã phải tốn bao nhiêu triệu năm thì mới có thể tạo nên một tác phẩm nghệ thuật kì vĩ như thế? “
Không chỉ đơn giản là phong cảnh, Dã Liễu đem đến nhiều cảm xúc lạ kì cho khách đến thăm và khiến con người ta cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân giữa vũ trụ bao la và cả sự hữu hạn của đời người khi đứng trước tuyệt tác của tự nhiên.
Và cuối cùng, màu vàng của Dã Liễu trong tôi nhuộm chút hồng vì ngay khi đứng trước mỏm đá Queen mà mọi người hằng mong ước nhìn thấy trong truyền thuyết của Dã Liễu cũng là lúc tôi biết rằng, trong lòng ai đó tôi cũng là “Nữ hoàng”.
- Alishan- Dải lụa trắng tinh từ nữ vương của các loài hoa
Alishan nổi tiếng với cảnh núi non hùng vĩ, không gian yên tĩnh, thoáng đãng, những đoàn tàu xuyên rừng và đặc biệt hơn cả chính là những khu rừng thông cao vút, ngọn thông thì hòa lẫn với mây trời, thân cây thì mặc giáp rêu phong…
Tôi nhớ mãi về mùa hoa anh đào mà tôi cơ hội chiêm ngưỡng tại nơi đây,trong bầu không khí se se lạnh thoáng mùi gỗ ẩm. Đóa hoa trắng tinh khiết như vì sao nhỏ tỏa sáng trong bầu trời thẳm xanh của rừng già.Tất cả hòa quyện với nhau một cách tinh tế và dịu dàng đến nỗi tôi cứ ngỡ mình vô tình lạc vào một câu chuyện cổ tích nào đó…
- Dải lụa màu nâu sậm- Một Đài Nam văn minh hiện đại trong lớp áo cổ kính.
Tôi cảm nhận được sự cổ kính của Đài Loan một cách rõ rệt nhất khi đến thăm Đài Nam, khí chất này tỏa ra từ trong tinh thần kiến trúc đến con người tại nơi đây.
Trong kiến trúc, sự cổ kính tỏa ra một cách thầm lặng nhưng vô cùng mạnh mẽ đến nỗi khi dạo quanh những con phố nơi đây, đi đến đâu bạn cũng sẽ cảm giác như có gì đó khiến bạn cứ “ trầm trầm”, “ấm ấm”, ngay đến cả những công trình, những tòa mới xây cũng mang một phong thái kiến trúc sao cho phù hợp với sự trầm mặc vốn có của thành phố. Tuy nhiên, bạn sẽ phải bất ngờ khi mở cửa bước vào bất cứ tòa nhà nào. Bởi lẽ, bạn sẻ phải choáng ngợp với diện mạo thẩm mỹ kiến trúc hiện đại, cùng với đó là công năng tuyệt vời và tinh tế đến từng chi tiết nhỏ.
Con người nơi đây cũng góp phần quan trọng tô điểm cho màu nâu trầm cổ kính của thành phố, đặc biệt là các cụ ông cụ bà ăn mặc vô cùng giản dị, đâu đó sẽ khiến bạn nghĩ đến những bộ phim của mấy mươi năm về trước. Tuy nhiên, trong giao tiếp và ứng xử họ hiện đại và thanh lịch một cách vô cùng tự nhiên, là phong thái vốn có của “ người tương lai” mà chúng ta hay nhắc đến.
- Hồ Nhật Nguyệt- Dải lụa màu xanh ngọc nằm giữa lòng Đài Loan
Cái tên thú vị “ Hồ Nhật Nguyệt” được xuất phát từ chính hình dạng của hồ , vì khi bạn đứng ở chính giữa hồ và nhìn về phía tây của hồ , bạn sẽ thấy hồ như một vầng trăng khuyết, còn khi nhìn về phía đông thì hồ Nhật Nguyệt lại tròn như mặt trời.
Là một trong những điểm du lịch nổi tiếng nhất tại Đài Loan , Hồ Nhật Nguyệt thu hút khách tham quan bởi phong cảnh vừa kì vĩ vừa dịu dàng như sóng nước nơi đây. Và vào từng thời điểm trong ngày Hồ Nhật Nguyệt lại khoác lên mình những chiếc áo khác nhau. Nhưng cảm giác đặc biệt trong tôi mỗi khi nghĩ về chiếc hồ này chính là một cô gái khoác chiếc áo lụa màu xanh ngọc e ấp trong làn sương buổi sớm mai vừa lãng mạn lại vừa trữ tình day dứt.
- Các con dấu lưu giữ kí ức tại Đài Loan- Dải lụa màu đỏ sẫm.
Một trong những phát hiện thú vị của tôi trong chuyến đi đến Đài Loan đó là người Đài Loan rất thích những con dấu khắc. Bất kỳ nơi nào từ nhà ga, trạm xe bus, khu du lịch, đến những hàng ăn quán nước, nhà nghỉ… đâu đâu cũng có những hộp mực và con dấu để cho mọi người đóng mộc như là “tôi đã check in nơi này” .Điều này đã khiến tôi thích thú đến nỗi phải đi mua 1 quyển sổ tay, để khi đến bất cứ địa điểm nào mới thì đều đi săn lùng những con dấu và đóng vào cho thỏa cái chí sưu tầm.
Và giờ đây mỗi lần xem lại quyển sổ tay của mình, nhìn vào những con dấu màu đỏ sẫm tôi như trở lại buổi chiều tại Bảo tàng báu vật quốc gia trong ngày đầu đến Đài Loan, nơi tôi nhận được con dấu đầu tiên và tự đóng nó lên cánh tay mình….
- Dải lụa màu xám day dứt mãi trong tôi-Đất nước nhiều người vô gia cư nhất hơn bất cứ nơi nào tôi từng đến.
Trong lần đầu nhìn thấy nguời vô gia cư tại Đài Loan tôi đã có chút sợ và “ hoang mang” vì lần đâu tiên tôi thấy nhiều người vô gia cư đến thế. Điều đó đã khiến tôi vô cùng tò mò muốn lại gần hơn và tìm hiểu nhưng cứ sợ rằng rào cản ngôn ngữ sẽ khiến họ hiểu sai ý mình nên không dám bắt chuyện. Điều đó đã làm tôi day dứt mãi đến ngày hôm nay khi nghĩ về hàng dài những người vô gia cư trên đường phố Đài Loan cùng với vô vàn các câu hỏi mà có lẽ tôi phải hẹn lại vào dịp đến Đài Loan vào lần tới, lúc đó tôi nhất định sẽ tìm đến họ và tìm hiểu về mảng màu xám của hòn đảo xinh đẹp này.