Ngày đầu tiên trên đất Lào không phải là vui, cũng không phải là buồn mà là có nhiều sự kiện diễn ra.
2h30 sáng ngày 13/2/2019 Tôi và Tú lên xe Cường Tuyết xuất phát từ Vinh, Nghệ An bắt đầu cuộc hành trình đến Lào. Nhà xe thiết kế giường nằm 2 tầng, mỗi dãy là 4 giường sắp xếp 2 giường sát nhau với 1 lối đi ở giữa. Cách bố trí này khá thoải mái cho những người đi du lịch là cặp đôi hay gia đình nhưng đối với những người đi một mình mà nằm cạnh người xa lạ thì quá bất tiện. Vé xe cho 1 người là 500k. Xe đến cửa khẩu Cầu treo vào 7h10 sáng. Chúng tôi đã kịp mua sim điện thoại Unitel với giá 25.000 kíp cho 3 ngày sử dụng dung lượng 5G. Tỷ giá đổi tiền Kíp Lào tại cửa khẩu rất tốt. 2.72 trong khi tỷ giá tôi hỏi ở Sài Gòn là 3.24 và ở Hà Nội hình như là 2.9 Đến 8h thì mọi thủ tục xuất cảnh xong. Chúng tôi lên xe tiếp tục hành trình.
12h30, nhà xe dừng lại cho chúng tôi dùng cơm trưa. Chỉ có 1 sự lựa chọn duy nhất là ăn cơm phần 1 bàn 6 người với giá 25.000 kíp/người. Phải đến 17h chiều chúng tôi mới được bến xe phía Nam Viên Chăn. Vội vàng 2 đứa kiếm một chiếc Tuk tuk đi vào trung tâm với hy vọng sẽ kịp thưởng thức bữa tiệc ngắm hoàng hôn trên dòng sông Mekong. Nhưng mọi việc phá sản với sự kiện tôi để quên điện thoại trên xe khách. Mượn nhờ điện thoại của những người công nhân Việt Nam trên chuyến xe tuk tuk chúng tôi liên lạc với nhà xe với những hy vọng mong manh là có thể kiếm lại điện thoại nhưng điều đó là bất khả thi. Về đến hostel PVO cũng đã hơn 6h, không còn kịp ngắm hoàng hôn nữa. Tôi cũng nhanh chóng liên hệ về Việt Nam để khoá các tài khoản thẻ nhằm tránh mất mát có thể xảy ra khi mất điện thoại.
19h, đi tắm, làm rớt đồng hồ yêu thích DNKY mà tôi đã đeo 4 năm nay. Giờ có nên tin là năm nay thật sự là năm sao Thái Bạch của tôi???
Bạn có xem clip giới thiệu Hành Trình Lào – Thái Lan của mình tại đây nha:
Bỏ qua mọi suy nghĩ tiêu cực, tôi tiếp tục cuộc hành trình. Xem như đây là dịp tôi bỏ lại thời gian, bỏ lại sau lưng mọi liên lạc để tận hưởng chuyến đi rồi tối về hostel mở laptop làm việc bù lại vậy.
Những giờ phút đầu tiên cảm nhận hoà vào không khí cuộc sống Vientiane là chậm rãi đến lạ kỳ. Đến ngay cả khu phố Tây cũng rất yên bình dù rằng vẫn có không ít khách du lịch đang cư trú nơi này giống như chúng tôi.
Sau khi dùng hộp cơm 3 món 10.000 Kíp tại chợ đêm Ban Anou khá vừa ý, Tôi và Tú vào Mini Big C mua bia Lào rồi ra công viên NamPhou vừa uống bia tám chuyện trên trời dưới đất vừa nghe ban nghạc địa phương rất điệu nghệ.
Việc mất điện thoại, việc làm bể chiếc đồng hồ yêu thích cũng không làm tôi tuột quyết tâm và cảm xúc cho chuyến đi này. So sánh với những khó khăn mà tôi đã từng trải qua trong quá khứ thì việc cũng chẳng là điều gì quá lớn lao với tôi. Có chăng chỉ là gây chút khó khăn cho công việc mà tôi cần giải quyết tại Việt Nam.
Vientiane đón tôi với những sự kiện như vậy đó. Khi viết những dòng này cũng đã gần 12 đêm rồi, giờ ngủ thôi còn dành sức cho những khám phá vào ngày mai nào.
Bạn có thể đọc toàn bộ nhật ký hành trình Lào của mình nha:
Ngày 1, Ngày 2, Ngày 3, Ngày 4, Ngày 5, Ngày 6, Ngày 7, Ngày 8, Ngày 9&10